五方對聯
東方風雷地獄
萬里雷庭開暗室壹蕃風雨破愁城
南方火車地獄
恭對車前垂接引消除火內得清涼
西方刀山地獄
直破刀峰城鷲嶺顧瞻山色遍須彌
北方寒冰地獄
幽陰寒谷清風暢蕩漾冰心慧日臨
中央泥黎地獄
地獄無門心自造天堂有路福還生
NGŨ PHƯƠNG NGHĨA
Than ơi! con người ta sống trong trời đất
Đạo ở mình trước mắt không xa
Biết thời như áo thêm hoa
Mê đi như tuyết, tuyết đà như sương
Vinh hoa nọ bằng cơn đại mộng
Tội nợ đời biết thủa nào xong
Mênh mông như ở thành trong
Người nào ra khỏi cái vòng trầm luân
Đều vốn bởi tâm thần mê muội
Liệt thành ra cái nết nghiệp tham
Cho nên xuất đầu không đoái
Đến nay hối hận được toan kiếp nào!
Nay trai chủ quy đầu Phật pháp
Lập đàn tràng báo đáp cao xa
Cảm thương cha mẹ sinh ra
Chạnh lòng nhớ tổ tiên nhà mà đau
Công cúc dục cao sâu chín chữ
Đức cù lao biết thủa nào nguôi
Cửu huyền thất tổ đời đời
Đoái thương lục đạo cùng người tứ sinh
Hay đời trước bởi tình ác nghiệp
Đến bây giờ chịu quả oan khiên
Không nhờ Phật lực vô biên.
Bao giờ thoát ngục mà lên thiên đường
Đức Mục-Liên, Tạng-vương bồ tát
Cứu mẹ ngài đã thoát oan gia
Bỗng không ai giám đặt ra
Mượn gương đời trước để mà độ thân
Nay trai chủ ân cần kiền thỉnh
Tấm lòng thành thấu đến thiên linh
Nói như hang đá truyền thanh
Như gương sáng tỏ mặt hình hiện ra
Không những độ mình ta khoái lạc
Gồm trẻ già đều được nhờ ơn
Hoà may phương tiện pháp môn
Dạy ra mà cứu những hồn oan gia
Nay đệ tử phụng hành pháp sự
Niệm một câu sáu chữ di đà
Đèn từ soi khắp gần xa
Những nơi hắc ám ắt là tiêu không
Ông mãnh tướng coi trong thành ngục
Cũng cúi đầu quy phục từ vương
Thoát qua khổ nạn lương phương
Muốn sang cõi Phật nghe đường kệ kinh
Sông bể ái mênh mông nghìn thước
Có thuyền từ vượt được bể sâu
Muôn nghìn sóng cả nhô đầu
Muốn sang ta phải niệm câu Di-đà
1.Cõi pháp giới vốn không thiện ác
Thiện ác vì lầm lạc chúng sinh
Nói ra vì chúng hữu tình
Cõi đời lắm kẻ chúng sinh mơ màng
Vậy mới có thiên đường địa ngục
Cũng bởi vì tình dục chúng sinh
Lục căn là ở trong mình
Lục trần ,lục thức cũng tình làm lên
Căn, trần, thức tam duyên hoà hợp
Ba sáu lên mười tám tương tư
Ví tâm bình đẳng chân như
Truyền mười tám ngục cũng như cửa trời
Chỉ vì những người đời không biết
Mình làm mình không biết làm sao
Lòng lành chẳng được là bao
Đem căn trần thức buộc vào ác duyên
Thiên đường nọ không nên là vậy
Địa ngục này những thấy chân chân
Tấm lòng biến hóa muôn vàn
Lòng thiện niệm ít ,lòng gian ác nhiều
Tạo lòng ác phải vào địa ngục
Tạo lòng lành là phúc là duyên
Đến khi mãn hạn quy tiên
Lấy lòng thiện niệm được lên thiên đường
Tuy nói rằng thiên đường địa ngục
Cũng ở lòng một một khúc tâm không
Căn-trần-ý cũng ở lòng
Mới hay địa ngục ở vòng nhân gian
Kinh hoa-nghiêm đã bàn là vậy
Cõi người đời hết thảy tâm sinh
Tâm sinh thiện ác ở mình
Hễ ai tâm thiện được sinh thiên đường
Thế mới biết tâm vương là gốc
Dẫu thánh hiền tội phúc tâm sinh
Nhược bằng chẳng dữ chẳng lành
Thánh nhân đâu dẫu thiên đình không xa
Ví bằng như khoảng sát la
Xem trong đạo Phật thật là diệu thay
Nay trai chủ quy đầu Phật pháp
Lập đàn tràng báo đáp cao xa
…
2 . Cuộc đời xem tựa chiêm bao
Ví như bọt nước ào ào trời mưa
Vòng trăm tuổi ai thời được mấy
Khi nổi chìm những thấy luôn luôn
Ngày nay lưu luyến tử tôn
Bởi chưng trước những bồn chồn lợi danh
Nào ai được thân vinh mãi mãi
Nào ai ngờ hiền dại quy không
Bình sinh tác nghiệp buông lung
Ngày nay phải chịu cái vòng trầm luân
Vợ con chẳng tới gần thế đại
Chỉ thấy loài quỷ quái hung hăng
Ăn năn mình lại than rằng
Bởi ta bạc phúc trước từng biết bao
Nay trai chủ quy đầu Phật pháp
Lập đàn tràng báo đáp cao xa
….
3. Con người ta nhân sinh hữu hạn
Ở trên đời thấp thoáng bóng dâu
Như chớp sang, như phù âu
Vô thường định liệu biết đâu mà bàn
Dẫu chức tước giàu sang bao xiết
Tỉnh ra mà mới biết bần nhân
Trước không tích đức tu nhân
Mà nay phải chịu trầm luân ngục trường
Đường tối ấy thở than nông nổi
Biết nhường bao tội nghiệp mênh mang
Lòng xưa chẳng chịu thừa đang
Thì sao thoát khỏi cái đường mê tân
Nay trai chủ quy đầu Phật pháp
Lập đàn tràng báo đáp cao xa
…
4. Con người ta ở trên trần thế
Cũng bởi từ cha mẹ sinh ra
Bóng đèn thấp thoáng bao xa
Bỗng cơn gió nổi phong ba rõ ràng
Thời thường những đa mang tửu sắc
Chỉ vì tham khoái lạc xiết bao
Cầu tài cầu lợi biết sao
Tạo vườn tạo đất để vào cháu con
Tích tội báo như cồn như bể
Như tằm-nga táng nát mệnh thân
Quả lành trước chẳng tạo nhân
Cho nên phải chịu cái thân luân hồi
Tằm-nga ví thế người cũng thế
Chắc rằng xưa lắm kẻ ác nhân
Bao giờ thoát được trầm luân
Hòa may nhớ đức hồng ân thùy từ
Nay trai chủ quy đầu Phật pháp
Lập đàn tràng báo đáp cao xa
…
5. Số sinh tử tự trời đã định
Phận giàu sang thực mệnh trời cho
Nhẽ trời chẳng vững tay co
Chỉ tham danh lợi bo bo làm giàu
Phỉ chí nọ công hầu khanh tướng
Trước mắt kia sung sướng giàu sang
Chứa chan châu báu bạc vàng
Dập dìu xe ngựa nghênh ngang võng dù
Nào ai biết như hồ mây nổi
Nào ai hay như nỗi vuốt hùm
Đều là không xét từ tâm
Công danh phú quý khôn cầm được bao
Trồng lên tội phải vào địa ngục
Biết bao giờ thoát khỏi trầm luân
Than ơi mê mẩn tâm thần
Kiếp nào tỉnh ngộ thân tâm mơ màng
Nay trai chủ quy đầu Phật pháp
Lập đàn tràng báo đáp cao xa
….