Các Văn Than Vong Linh
Ta Bà khổ não, chớ nên mê,
Cực Lạc hân hoan sớm nguyện về,
Muốn thế, ngày đêm siêng niệm Phật
Gắng công tu học chứng bồ đề.
Nam mô Nhứt tâm phụng thỉnh :
Tay cầm kim tích,
Thân vận hoa man,
Đưa chúng sanh đến cõi Lạc bang,
Tiếp chơn hồn về nhà (chùa) phó hội.
Đại thánh Địa Tạng vương Bồ tát,
Nguyện dùng từ lực tiếp độ hương linh.
Tên là : ….
Duy nguyện :
Ba lần hương thỉnh,
Mấy lượt linh chiêu,
Tam bảo dắt dìu,
Vong linh siêu độ.
Hương hoa thỉnh !
Ba phen hương thắp bảo đàn,
Ba lần triệu thỉnh, suối vàng hồn linh,
Về đây xin chứng phàm tình,
Nghe lời kệ ngọc, siêu sinh thoát nàn.
Nam mô Lâm Pháp hội Bồ tát Ma ha tát.
Từng nghe rằng:
Huyết nhục tình thâm của Cha (Mẹ) hiền,
Cha (Mẹ) còn hạnh phúc thật tràn đầy, thế giới kỳ quan không sánh kịp, tình thương của Cha (Mẹ) ngút trời mây,
Cha (Mẹ)là một vị thiên thần luôn che chở, là một vị anh hùng luôn ngang dọc giữa trận địa của cuộc đời, người là nụ cười của hạnh phúc, thuở sanh tiền Cha (Mẹ) đã từng vật lộn với bao hoàn cảnh trái ngang giữa cuộc đời giông gió, để Cha làm lụng kiếm tiền về mua từng bát gạo lo cho các con, miễn sao các con vui sống, bao nhiêu đó thôi là Cha (Mẹ) đủ vui rồi, dẫu, dẫu mai đây dù Cha có mãn phần thì cũng ngậm cười nơi chín suối.
Tử y tùy niệm chí, ngọc phạn tự nhiên lai, hiếu thân húy Tịnh Độ, hiệp chưởng lễ Như Lai.
– Ngậm ngùi chan chứa lệ châu xa,
Ấp ủ tâm tư nhớ Cha (Mẹ) già,
Bóng dáng Phụ(Mẫu) thân tìm đâu thấy,
Tình thương của Cha (Mẹ) kiếm đâu ra,
Đây bát cơm đấy nặng ước mong,
Cha (Mẹ) ơi! Đây ngọc với đấy lòng,
Đây tình còn động trong thương nhớ,
Ơn nghĩa sanh thành chưa trả xong,
Cơm canh dưa muối chứng lòng son,
Dâng cúng vong linh mất như còn,
Cõi thế đặng về thăm gia tộc,
Âm cung thoát khỏi cảnh bà con.
Đêm nằm thương nhớ tương sầu lụy,
Ngày lại ngắm trong dạ héo hon,
Sống chết cõi đời ai tránh khỏi,
Một người siêu độ hưởng vinh hoa.
Dương cảnh âm cung tuy khác cõi,
Biết tu rồi cùng hội một nhà,
Cha mẹ ân sâu rồi cách biệt ,
Vợ chồng nghĩa nặng cũng phân ly,
Đời người chẳng khác chim chung ngủ,
Sáng ra rồi vỗ cánh bay đi.
Hương linh ơi! Hồi tưởng lại công sanh thành dưỡng dục, cái nặng của sự dưỡng nuôi, Cha (Mẹ) đã không ngại tuyết sương. Không nại hà mưa nắng, thắt bụng, buộc lòng sầu não với lẽ có không, buồn vui trong cơn suy thạnh, cấu xé giành giựt với thời gian. Chẳng quãng đại tự thân bằng trọng chướng, bù đắp áo cơm bằng lệ nóng đắng cai, ấp ủ đau thương, trong dạ dày tục lụy, dãi dầu với nắng hạ mưa đông, tắm mình trong hai sương một nắng, để tìm kiếm từng hạt gạo củ khoai, nuôi cho đàn con nên vóc nên hình.
Than ôi! Những nghĩ tưởng trăng tròn đẹp mãi, hoa nỡ chẳng tàn, ánh bình minh chói rọi giữa nhân gian tình Phụ tử (Mẫu tử) nồng nàn tươi thắm mãi. Lúc tuổi trẻ vui vầy câu thân ái, bước chung vui hát khúc tình ca, ước mong sao được sống đến ngày già, cho trọn vẹn cuộc đời vui hạnh phúc. Nhưng than ôi! Số mạng vô thường đà đến lúc, giã từ nhau trong một phút ra đi. Rồi từ đây vắng bóng Phụ thân (Mẫu thân) con đâu còn thấy nữa hỏi han đôi lời, suối vàng Cha (Mẹ) đã xa chơi, dương trần con trẻ chuỗi đời bơ vơ.
Cha ơi! (Mẹ ơi) đây bát cơm đầy nặng ước mong.
Cha ơi! (Mẹ ơi) đây ngọc với đây lòng,
Đây tình còn đọng trong thương nhớ,
Ơn nghĩa sinh thành con trả chưa xong.
– Hương linh ơi! Của đời muôn thứ khó đem theo, đem theo chỉ tại nghiệp gieo tự mình, vô thường chợt đến thình lình mới hay, kiếp sống là bóng hình chiêm bao. Hương linh ơi! Sắc không, không sắc là lẽ vô thường, việc tử sanh, sanh tử nào ai tránh khỏi, dù có lớn lao như Trời với Đất, mà còn thành, trụ, hoại, không, phút nhỏ nhoi nọ xác thân phàm, sao tránh khỏi được sanh, già, bệnh, chết của cuộc đời. Vậy hôn muốn đặng siêu thăng, thì hồn phải sám hối ăn năng lỗi mình, quy y Tam Bảo cầu xin, nương nhờ bóng mát đêm thanh trở về. Hương linh quy y Phật bất đọa Địa ngục, hương linh quy y Pháp bất đọa Ngạ quỷ, hương linh quy y Tăng bất đọa Bàng sanh.
Hương linh ơi!
Biển khổ mênh mông sống ngập trời,
Khách trần chèo chống giữa mù khơi,
Thuyền ai ngược gió ai xuôi gió,
Quanh quẩn cùng trong biển khổ thôi!
THÁN KIỀU VONG
01.Sống thời nhà cửa yên vui
Chết thời thần vị hương đưa sụt sùi
Hôm qua hồn ở nhà vui
Mặt hoa đao thắm kẻ tôi người hầu
Lửa đêm hồn phút đi đâu
Hoa trôi nước chảy trăm sầu ngàn thương
Hôm qua hồn ở xuân đường
Gái trai râu rể yêu thương muôn phần
Ngày nay hồn đã lìa trần
Rồng bay xuống nước hổ lần về non
Thảm thương trai gái cháu con
áo dài mũ gậy lệ tuôn hai hàng
Cuộc đời như thể ong vàng
Mút hoa nhả mật thành đường tán đi
Cháu con có thỉnh lương y
Chữa chưng bệnh giả, chưã chi mệnh trời
Vô thường quỷ đến tức thời
Cứ theo số hạn tuổi người bắt đi
Diêm vương chẳng lể chẳng vì
Đôi đường thiện ác phân ly rạch ròi
Vong hồn như thể thuyền trôi
Đã thuận dòng nước cứ trôi chẳng ngừng.
02.VỢ CHỒNG THÁN
Than ơi! đời người ta sinh sinh hoá hoá
Chẳng khác nào như đoá phù vân
Cuộc tử sinh thay đổi mấy lần
Cơ tạo hoá xoay vần chi lắm lỗi
Kể từ thủa phu thê tương phối
Dây tơ hồng chấp mối lương duyên
Trai anh hùng sánh gái thuyền quyên
Mong sao chọn được chữ bách niên giai lão
Phận nữ nhi trăm bề tần tảo
Chí những đem mộ Đạo sử Kinh
Mai ơn nhờ phú quý, phụ vinh
Xây dựng nghĩa gia đình chi sớm tối
Hỡi than ơi. Nào ai ngờ sao dời vật đổi
Đang dòng xuôi đã vội rẽ ngang
Đạo vợ chồng dở dở dang dang
Cay đắng lỗi đôi đường thảm thiết
Cõi âm dương từ nay cách biệt
Trời hỡi trời ác nghiệt làm chi
Càng trông nấm cỏ xanh rì
Càng thương cái lỗi biệt ly ai ái
Hỡi chàng ơi sao không nghĩ lại
Sao để đàn con dại cho tôi
Một mình tôi vò võ dưỡng nuôi
Đường lên ngược xuống xuôi ai rõ lẻo
Vắng chàng nay cửa nhà lạnh lẽo
Kẻ viếng thăm dạ héo gan sầu
Không biết rằng tội phúc vì đâu
Hay oan thác hay hầu số tận
Trai chủ nay trong lòng hối hận
Lập đàn tràng lễ phật tụng kinh
Mời hồn về lễ Phật nghe Kinh
Mong hồn được về chầu Phật tổ
Sám chủ thay đạo vợ nghĩa chồng
Than mấy chữ cho thoả lòng thương nhớ.
03. Chồng Than Vợ.
Hỡi ôi!
Tôi dẫn hai chữ ái ân
Vợ chồng là nghĩa thiên xuân thọ trường
Bỗng đâu bóng đã xế tà
Những lời châu ngọc khéo ra vô tình
Hoặc là nghiệp chướng tiền sinh
Mà đâu đến nỗi bạc tình tại ai
Vì đâu phụ bạc đơn sai
Mà Nàng lỡ bước tiền đài phán quan
Vợ chồng là nghĩa phượng loan
Ái ân kể xiết đường nào cho quên
Mà Nàng nỡ vội bước tiên
Để tôi thương tiếc lo phiền nhớ thương
Vợ chồng là nghĩa nuôi nhau
Ai làm nên nỗi bây giờ đắng cay
Cho loan lìa phượng,phượng rày lìa loan
Bao giờ xum họp một đoàn
Cho chim hợp tổ,cho đàn hợp dây
Biết bao gặp hội rồng mây
Tơ hồng nguyệt lão tơ dây lập lừa
Nghĩ rằng phận đẹp duyên ưa
Mà cho nên nỗi nắng mưa bất kì
Tưởng rằng phu xướng phụ tuỳ
Ai ngờ một phút nàng đi đường nào
Hay là số hệ thiên tào
Mà cho đến nỗi thảm sầu vì ai
Tào-khang là nghĩa một đời
Sao hồn vội với hồn ơi là hồn
Lấy ai gây dựng lo toan
Lấy ai săn sóc gia đường sửa sang
Ai làm chim phượng lìa loan
Mà nên đến nỗi hoa tàn nguyệt suy
Hình dung tính nết tiếc vì
Đêm thì vời vợi ngày trông mơ màng
Âm dương cách biệt đôi đường
Trăng thường tròn khuyết nước thường đầy vơi
Biết bao thấy mặt nàng ơi
Tưởng như bát nước hồ vơi lại đầy
Kể sao chua sót đắng cay
Kể sao cho xiết nỗi này trời ơi
Ruột tằm chín khúc quặn đau
Đêm thời tơ tưởng ngày mong ngậm ngùi
Đắng cay chua sót trong lòng
Biết rằng lấy của lấy công chi đền
Tưởng rằng giai lão bách niên
Tưởng rằng cầm sắt giao ương một nhà
Bây giờ vắng vẻ cửa nhà hồn ơi
Hay là lên chốn thiên thai
Hay là oan trái chưa nguôi sự tình
Nghĩa tử sinh nào ai dễ biết
Nỗi ái ân ly biệt biệt ly.
Nào khi phu xướng phụ tuỳ
Vợ chồng được cậy con thì được trông
Từ ngày hồn xuống âm cung
Họ hàng thân thích đều cùng nhớ thương
Nghĩ nguồn cơn lòng càng ngao ngán
Sự tình này than thở làm sao
Nhờ ơn sứ giả ngôi cao
Tâu lên Bắc Đẩu Nam Tào chứng minh
Mười phương chư Phật hộ trì
Tràng phan bảo cái đều đi dẫn đường
Đưa hồn lên chốn Tây phương
Liên hoa bảo toạ Phật đường thảnh thơi
Tây thiên trúc quốc quê người
Rước hồn lên chốn yên vui thanh nhàn
Lục căn tam độc giải oan
Tiền duyên nghiệp chướng lầu lầu sạch không
Pháp Phật lục trí thần thông
Lại sai Ngọc Nữ, Kim Đồng đôi bên
Nhân nay tiết đáo đương thiên
Thỉnh Thầy Đại-đức diễn truyền khoa nghi
Thập phương chư Phật chứng minh
Chư đại Bồ-tát hộ trì an khang
Đồng gia nam nữ họ hàng
Thiên đường tấp nập vinh hoa thọ trường
Linh hồn lên chốn an vui
Di Đà tiếp dẫn hồn lên bảo đài
Hồn về với Phật Như lai
Bất sinh bất diệt đời đời thoát thân
Gọi là khăn áo manh quần
Nàng về nhận lấy lòng thành chứng tri.
04. VỢ THÁN CHỒNG
Hôm nay trai chủ lòng thành
Lập đàn phổ độ vãng sinh cho hồn
Hồn về thăm viếng gia môn
Nghe thầy kể hết nguồn cơn sự tình
Nhớ khi thủa sống bình sinh
Vợ chồng khuya sớm gia đình trước sau
Gần xa mọi việc đâu đâu
Có nơi có chốn tiêu dao mọi đường
Bây giờ cách chở đôi đường
Lấy ai coi sóc gia đình hôm mai
Lấy ai tiếng dại tiếng khôn
Lấy ai coi sóc gia môn cho đành
Chữ rằng phu phụ chi tình
Bây giờ ở lại một mình âm ty
Trách ông tạo hoá chẳng trông
Hồn đã biến mất cứ mong ở nhà
Kêu trời, trời mấy trượng cao
Cúi đầu lạy đất đất sao chẳng vì
Ai làm đôi ngả chia ly
Cửa nhà vắng vẻ hồn đi nơi nào
Lòng tôi thương nhớ biết bao
Con còn liễu yếu thơ đào ai nuôi
Trăm sầu ngàn thẳm hồn ơi
Gươm vàng ai cắt ruột gan thế này
Nhớ khi gặp mặt dang tay
Sớm mưa trưa nắng ai hay tính bàn
Bây giờ âm phủ dương gian
Lấy ai khuya sớm hỏi han mọi lời
Con thơ hồn bỏ cho tôi
Lấy ai dậy bảo khúc nhôi cuộc đời
Bây giờ mẹ goá con côi
Lòng tôi chua xót trời ơi là trời
Nhân sinh ai nỡ một đời
Sao hồn thiệt phận cải hồi trường sinh
Hay là số tại thiên đình
Bắt hồn phải chịu một mình tuyết sương
Đêm ngày những nhớ cùng thương
Lấy ai báo đáp đôi đường lương duyên
Lấy ai phụng sự tổ tiên
Lấy ai thu xếp cho yên cửa nhà
Lấy ai lo liệu gần xa
Lấy ai nuôi dưỡng mẹ già con thơ
Những là trông cậy nương nhờ
Không ngờ một phút bơ vơ đời này
Sao tàn trăng nặn về tây
Dẫu sao nước mắt tràn đầy năm canh
Chim kêu vượn hót đêm ngày
Trời cao có thấu đến tình này chăng
Một mình khôn xiết nói năng
Sao hồn đã vội suối vàng làm chi
Con thơ hồn bỏ hồn đi
Một mình vò võ vu quy rầu rầu
Đêm đêm vắng vẻ canh thâu
Đầm đìa nước mắt tuôn sâu hai hàng
Ai làm nên nỗi dở dang
Đã đành sinh ký tử quy
Đặt ra sống chết làm chi hỡi trời
Cực lòng tôi lắm chàng ơi
Lấy gì báo đáp cho nguôi tấm lòng
Sinh không tử lại hoàn không
Nay vì sóng gió mưa tuôn hai hàng
Ai làm lên nỗi dở dang
Lòng tôi đau xót hồn ơi còn gì
Kể từ khi mới phân ly
Phu thê nghĩa trọng hồn đi cho đành
Tiếc thay một gánh bên mình
Mời thầy Đại-đức tụng kinh cho hồn
Nghĩa Tào-khang lấy gì báo đáp
Cho cảm lòng vì trước cùng sau
Từ khi kết nghĩa trân châu
Đôi mình thoả thuận trước sau không rời
Đạo sương luỹ chẳng sai tơ tóc
Việc gia đình khó nhọc biết bao
Sinh con dưỡng dục cù lao
Kể chi cay đắng quản nào tanh hôi
Hợp cầm sắt duyên nào đã mến
Ước trăm năm trọn vẹn lửa thương
Ước mong cùng chiếu cùng giường
Ai làm lên nỗi chiếu giường ngăn đôi
Hồn sao lỡ cắt giây ân ái
Chẳng thương con thân dại mồ côi
Cửa nhà cỏ mọc tanh hôi
Lấy ai thu xếp cho tôi hỡi chàng
Dưới cửa tuyền mênh mông khôn xiết
Trong dương gian còn biết hỏi ai
Nhớ hồn chua xót đắng cay
Nên phải tìm thầy phụ tiếp hỏi thăm
Đôi dòng nước mắt đầm đìa
Vợ chồng là nghĩa trăm năm không rời
Bây giờ cách trở đôi nơi
Bao giờ hợp lại trúc mai một nhà
Từ ngày hồn xuống Diêm-la
Nhớ thương tiếc nối xót xa bao lần
Ước gì có phép tái sinh
Để mà phụng sự tòng thân cho chàng
Từ ngày chàng xuống Diêm-la
Nội ngoại họ hàng thương nhớ sầu bi
Khấn cầu nguyện Phật Di Đà
Chàng được về tới nước nhà Tây thiên
Con cháu lại được bình yên
Họ hàng, chú bác diên niên thọ trường
Để cho già trẻ tông đường
Ngày ngày tháng tháng hưởng phần vinh hoa .
05. THAN CHÚC THỰC
Hỡi vong linh hồn ơi!
Trước linh sàng đọc bài điếu tiến
Than mấy vần báo đức thù ân
Hồn hoa nay đã thoát trần
Thiên thu vĩnh biệt mộ phần an ninh
Nay con cháu gia đình hiếu thảo
Lòng chí thành công báo nghĩa đền
Thỉnh hồn đến cửa Phật tiền
Nhờ ơn tế độ nhân duyên nhẹ nhàng
Nay công đầu đàn tràng thiết lập
Thỉnh hồn về xa khuất đôi nơi
Từ hôm vắng mặt khuất lời
Âm dương cách biệt ngậm ngùi xót thương
Ơn Cha Mẹ tam niên nhũ bộ
Đức cù lao chín chữ cưu mang
Lòng con báo đáp vị hoàn
Công cha nghĩa mẹ đôi đường trọng thay
Mãn kỳ Phật đón về Tây
Để cho con cháu đêm ngày nhớ thương
Nhìn chỉ thấy khói hương nghi ngút
Thảm lệ sầu thánh thót tuôn rơi
Nào ngờ bóng ngả xa vời
Ngàn thu vĩnh biệt xa nơi cửa nhà
Lòng vẫn nghĩ mẹ cha khó nhọc
Sinh con ra dưỡng dục dậy nuôi
Bù trì manh áo miếng ăn
Khi đỡ dạy dỗ khuyên răn mọi điều
Lại bao nỗi hiểm nghèo vận hạn
Lại nhiều khi tai nạn bất thường
Dãi dầu đi sớm về sương
Cầu trời khấn Phật mười phương độ trì
Nghèo nàn cũng bởi vì con cháu
Những mong là trai gái như nhau
Hoàn toàn từ trước đến sau
Cả khôn gia thất, rể dâu vuông tròn
Đạo làm con vẹn đường hiếu nghĩa
Đức sinh thành tựa thể non cao
Thần hôn định tỉnh sớm chiều
Ước mong tuổi hạc niên cao sóng tần
Để khuya sớm đi về dong giả
Nào ngờ đâu bóng ngả cành dâu
Bây giờ hồn thác đi đâu
Để cho con cháu âu sầu nhớ thương
Bời trần thế đôi đường sống thác
Biết lấy gì báo đáp nghĩa đền
Hôm nay tiến cúng trai tuần
Gọi là chút nghĩa ân cần thở than
Nhờ Phật tổ thân oan tế độ
Cứu vớt người bể khổ sông mê
Muôn trùng xếp hết đề huề
Cứu người bể khổ sông mê sạch lầu
Bây giờ đã sở cầu như nguyện
Chẳng mơ gì u hiển xa xôi
Tổ tiên thoát khỏi luân hồi
Vong hồn nhớ cửa Phật đài tiêu dao
Lòng tưởng niệm sống sao thác thế
Thỉnh hồn về u hiển chứng minh
Gọi là lễ bạc tâm thành
Kính dâng tiên tổ phụ huynh họ hàng
Lòng hiển ứng đôi hàng chứng giám
Thỉnh linh hồn bái xám gia tiên
Trai tuần tiến cúng nhất duyên
Độ cho con cháu họ hàng tông vinh.
06. Hỡi vong linh hồn ơi
Sinh tử phù đồ
Cha (mẹ) thì xa vắng ảnh thờ ở đây
Công Cha (mẹ) vất vả đêm ngày
Cù lao dưỡng dục Cha (mẹ) dày nuôi các con
Nay các con của Cha (mẹ) đã được vuông tròn đầy đủ
Đều trưởng thành nhuần nhuyễn hẳn hoi
Ngờ đâu một phút quanh vòng tử sinh
Khiến người người sinh biệt tử ly
Lúc sinh thời Cha (mẹ) dạy chúng con
Trai khôn thời lễ nghi tìm chốn
Nào tiền lương gạo đối học hành
Gái ngoan trọn đạo gia đình
Tam tòng tứ đức xử canh chuyên cần
Nay Cha (mẹ) ra đi cũng là người tuổi thọ
Lúc sinh thời Cha dạy chúng con lẽ thiệt điều hơn
Tuỳ thời sử thế tòng quyền chấp kinh
Lời Cha (mẹ) dạy chúng con xin đinh ninh trong dạ
Chúng con mong rằng tất hạ thừa hoan
Ngờ đâu một giấc mộng vàng
Non bồng hạc giá Tây phương Cha (mẹ) về
Ruột tằm bối rối vò tơ
Nỗi niềm tâm sự bây giờ làm sao
Các con than rằng đất thấp trời cao
Cù lao dưỡng dục biết bao công trình
Cha (mẹ) ra đi một hình một bóng
Để cảnh gia đình chiếu vắng giường không
Ngày ngày các con ngóng các con trông
Cha (mẹ) thời không thấy trong lòng xót xa
Chúng con nhớ khi đi xa về gần
Mua được tấm bánh đồng quà
Còn về gọi cháu để hoà dâng lên
Con cùng Cha (mẹ) hàn huyên mọi nhẽ
Cháu cùng Ông (bà) chia se ngọt bùi
Giờ sao huống những ngậm ngùi
Kính ai cũng chẳng bằng người Cha (mẹ) yêu
Gọi một chút tâm tình hiến tước
Rượu tam tuần con xin chuốc dâng lên
Chúng con xin ghi nhớ suốt đời
Cha (mẹ) ơi nhận lấy những lời các con dâng
07. Hôm nay tuần nhật triệu linh
Con cháu chí thành trả nghĩa đền ơn
Họ hàng nội ngoại tông thân
Bầu bạn xa gần lưu luyến xót xa
Tâm thành tiến cúng hương hoa
Cầu Phật Di Đà hồn được siêu sinh
Thỉnh mười phương Phật chứng minh
Phong quang tiếp dẫn hồn sinh thiên đường
Kể từ cách trở viễn phương
Ở dưới suối vàng hồn có thấu chăng
Nhìn lên chỉ thấy chân dung
Bao giờ cho thấy hình dung chăng là
Từ ngày thác xuống Diêm La
Ai nuôi con cháu hồn đã đi đâu
Nghĩ càng thêm thảm thêm sầu
Càng thương càng nhớ càng đau đớn lòng
Trách rằng tạo hoá chẳng công
Vì đâu lên nỗi đau lòng lắm thay
Trời ơi đất hỡi có hay
Ai làm nên nỗi nước này cho cam
Anh em thân thích họ hàng
Đôi lệ châu hàng nước mắt xót xa
Hồn đi vắng cửa vắng nhà
Biết rằng ăn ở đường ra thế nào
Biết hồn ăn ở làm sao
Cúng cơm có biết được vào hay không
Hay là còn ở ngoài đồng
Những khi mưa gió bão bùng làm sao
Lạy trời trời mấy trượng cao
Lạy đất đất hỡi biết bao nhiêu dầy
Hôm nay thiết lập đàn chay
Cầu Phật tế độ hồn dày siêu sinh
Kiếp phù sinh như hình như ảnh
Có nghĩa rằng một cảnh giai không
Ai ơi lễ Phật làm lòng
Tự nhiên siêu thoát khỏi trong luân hồi
Nay con cháu vâng lời Phật dạy
Thỉnh hồn về linh hiển chứng minh
Độ cho con cháu hiển vinh
Cành vàng lá ngọc khang ninh thọ trường.
08. Bố Mẹ than con
Than ôi! Nước chảy lên non
Cha mẹ thì còn con vội đi đâu
Để cho hai họ thảm sầu
Cũng là một chút tuổi đầu chưa bao
Bây giờ biết nghĩ làm sao
Để đàn con dại vợ đào cậy ai
Nhà cao cửa rộng thế này
Sao con không ở, còn đi đường nào
Vợ đào con dại lao sao
Đêm ngày thương nhớ biết bao lão phiền
Tưởng rằng chung sống được yên
Ngờ đâu một phút thăng thiên lúc nào
Cha mẹ sớm tối kêu gào
Làm sao con lại bạc tình mẹ cha
Cửa nhà mát mẻ vinh hoa
Vội vàng theo bước ông cha làm gì
Cửa thiền chốn ấy ai bì
Anh em thương nhớ biết thì làm sao
Mong đêm cũng chẳng thấy đâu
Mong ngày chẳng thấy càng mong càng sầu
Hai dòng nước mắt tuôn chào
Ngậm ngùi thương tiếc tấm lòng ngán ngao
Cửa nhà lịch sự biết bao
Lấy ai thu xếp công vào việc ra
Tưởng rằng bằng tuổi người ta
Chồng loan vợ phượng vinh hoa một đời
Chẳng may hồn vội ẩn rồi
Để cho thiếp phượng nhỡ nhàng bóng duyên
Hay là đến hạn quy tiên
Tấm thân bồ liễu cho yên khỏi sầu
Hay là mãn sổ thiên tào
Mà hồn mải vội bàn đào trên thiên
Tụng kinh sám hối quy y
Kẻo hồn phảng phất biết đường nào đi
Đội ơn Đức Phật từ bi
Di Đà tiếp dẫn hồn về Tây Phương
Mục Liên thuỷ phủ dẫn đường
Địa Tạng cầm gậy dẫn về quê hương
An dưỡng mát mẻ sinh thường
Liên trì thất bảo cùng đồng hưởng vui
Càng trông càng thấy xa vời
Cõi thiên xa giáng biết đường nào đi
Ơn nhờ Đức Phật Từ Bi
Vong hồn ắt hẳn được thăng thiên đường.
09.THÁN KIỀU CON
Nước chảy lên non
Cha mẹ thì còn con vội đi đâu
Để cho cha mẹ thảm sầu
Đau lòng thắt ruột đêm thâu canh chày
Lờ mờ biết mấy tháng nay
Chẳng còn trông thấy con rầy nữa đâu
Hỡi than ơi!
Con ơi sao chẳng trông lên
Mẹ cha trông xuống để đền nghĩa con
Canh chày ngày tháng thương con
Cha mẹ thương nhớ khó quên chăng là
Thà rằng lên năm lên ba
Cùng một hai tháng cũng là cho xong
Uổng công cha mẹ dưỡng sinh
Mới …. tuổi cũng xong một đời
Trời ơi có thấu chăng trời
Đất ơi có thấu được lời cha mẹ thở than
10. Cầu Hồn Tử Quốc Ngữ Văn
( Văn Nôm than kiều vong hồn.
Nhật Quang phiên âm từ bản chữ Nôm)
Phần hương tấu dâng (dưng) Ngọc-hoàng
Lại mời chư tướng vạn ban tòa vì
Lệnh sai sứ giả ra đi
Các nơi đẳng xứ chư vì Thánh vương.
Lại mời sứ giả ngũ phương
Hà kiều Thần-hổ lục viên dẫn hồn.
Hiếu chủ thiết lập đàn môn
Tiến bạt vong hồn tiếu tạ lôi ty
Trước thỉnh Phật Thánh chư vì
Thổ Chúa Thần-kỳ đạo lộ khai thông
Dẫn hồn áp xác phụ đồng
Thông truyền tá khẩu thỏa lòng dương gian.
Hoặc hồn mắc phải tội oan
Cũng xin tiến bạt đặng toàn siêu sinh
Hồn phải trầm trệ u minh
Xin lục viên sứ giả dẫn linh hồn về.
Cần thôi hỏa tốc tức thì
Phụ đồng áp xát tới khi rõ ràng.
Hoặc hồn mắc phải hà phương
Hay là tử tại kiều lương giang hà
Hoặc hồn phiêu lạc phong ba
Thủy thần bắt xuống Diêm-la giữ đền.
Hay hồn mắc phải oan khiên
Chúa phong Chúa-vũ đem về làm tôi
Lập đàn thiết lễ khẩn cầu
Pháp quan truy triệu đâu đâu cũng về.
Hoặc là vong cô, vong dì
Vong thúc, vong bá tọa vì đồng lai
Vong huynh, vong đệ bằng này
Vong tỷ, vong muội ngày rầy đều lên.
Lại mời sứ giả lục viên
Khai thông đạo lộ hà phương căn tầm.
Hoặc hồn tử bị lôi trùng
Lôi ty, lôi bộ, lôi công thần hồn, truyền
Hoặc hồn tử bị sơn tiên
Thủy triều lục động, lục cung rõ ràng
Hoặc bị trùng phục, trùng tang
Thôi thi thượng mã, mộ khương thần hồn.
Hoặc vong bị ngục huyết hồ
A tỳ địa ngục phong đô phương nào.
Hoặc hồn ở cửa thành cao
Lục viên sứ giả cũng tâu xin về.
Bởi chưng hữu sự nan đào
Lập đàn tiếu tạ thỉnh Sư triệu hồn
Xin mời đạo lộ khai thông
Xuống mời Hà-bá thổ công lên rầy.
Căn tầm nam bắc đông tây
Thượng thiên hạ địa từng mây cũng tìm.
Hoặc hồn mắc phải sơn lâm
Ngũ hành lục động, chứa cầm xin tha
Hoặc hồn tử bị ngã ba
Tam kỳ đạo lộ, xin tha hồn rầy.
Tốc tốc dẫn tựu đàn này
Pháp-sư truy triệu hôm nay phụ đồng.
Cũng nhờ Thổ-mộ, Thổ-công
Thủ quan, thủ quách linh thông cho về.
Hoặc là hồn chẳng đặng về
Có mắc việc gì tháo cởi cho mau.
Không thì sứ giả nói cùng
Vàng bạc của dùng cao lễ dễ khao
Đàn tràng chỉnh túc uy nghi
Hương hoa đèn đốt một khi tiến hồn.
Sinh nhân huynh, đệ, tử, tôn
Môn trung quyến thuộc, có lòng kính tin
Huyền đàn tiếu tạ, kỳ an
Sinh nhân toàn tộc, khẩn nguyền làm trai.
Thỉnh mời Sư-pháp đến nay
Triêu triệu hồn rầy giải tống hung ương
Hoặc bị hổ cắn đả thương
Tàng hình mất mạng hà phương nan tầm.
Hoặc bị hồn phải quỷ cầm
Pháp-sư khai phá ngục môn dẫn về.
Hoặc hồn mắc phải Bà-hoa
Xin Bà mở rộng hồn nay triệu về.
Hay hồn mắc cửa Diêm-vương
Khai đường dẫn lối các phương tìm về.
Hoặc tại nam bắc đông tây
Bính đinh nhâm quý dẫn về mà lên.
Hồn mắc viễn cận hương lân.
Xin quan sứ giả lục viên tìm về
Hoặc là bị hỏi phải kêu
Yêu tinh thâu tróc hồn cần xin tha.
Hoặc hồn mắc phải ngã ba
Hỏi kêu phùng má diềm dà liệu cho.
Hoặc hồn bị phải trên trời
Tòng phong, tòng vũ xin mời hồn lên.
Phụ đồng áp xát một phen
Có lòng tín chủ kính tin cầu mời.
Hữu danh vô vị hồn ơi
Lập đàn thiết lễ tụng kinh cho hồn.
Kẻo mà bị lụy tử tôn
Gian nan khốn khổ cạnh đường khó khăn.
Lập đàn thiết lễ giải oan
Bạt độ vong hồn thoát hóa siêu sinh
Các vong thính Pháp văn Kinh
Lai lâm tựu tọa, chứng minh rõ ràng.
Từ rầy tín chủ bình an
Chư linh tọa vị hỷ hoan hay rằng
Pháp sư triêu triệu phụ đồng
Thỉnh các vong hồn nghe triệu thì lên
Chư vị chứng giám phân minh
Thành-hoàng bản thổ chứng minh đàn tràng.
Hồn nào còn ở hà phương
Lại sai quan sứ dẫn đường mà đi
Hoặc hồn mắc phải thủy ty
Cũng xin Hà-bá tức thì tìm lên
Hoặc là Thủy-phủ chính cung
Có vào hồn lại bạc tiền quỳ tâu.
Dương gian hữu sự khẩn cầu
Huyền đàn tư độ phải thâu hồn về
Hoặc hồn mắc phải Thủy-tề
Cũng xin phóng xá hồi quy bản đàn.
Hoặc hồn mắc phải Thủy-quan
Phù-tang Đại-đế giải oan cho hồn
Xin về áp phó đồng nhân
Vong nào có sự thở than đôi điều.
Pháp sư triêu triệu cầu mời
Vong hồn nghe thấy những lời dạy khuyên.
Hiếu chủ sám hối tụng kinh
Giải bạt vong hồn thoát hóa siêu thăng.
Tiền niên hữu sự bất an
Tư niên tiết đáo, đáo thiên tiến mời.
Hồn hoa áp phó đồng nhân
Phân trần đôi lý, thiệt hơn lòng mình.
Con cháu khẩn cầu bình an
Chúng đẳng kiền thành xưng dương công đức.